Cái gọi là “Triển Lãm Cải Cách Ruộng Đất” là sự trùng hợp hay
là “qủa báo” làm cho đảng phản ứng lúng túng, linh tinh trước sự ra đời của tác
phẩm “Đèn Cù” của ông Trần Đĩnh đã vô tình làm cho hình ảnh Dân Oan Dương Nội
hôm nay nổi bật lên những dáng quen quen của CCRĐ năm xưa, đảng dù có ở đỉnh
cao hay tài tình đến đâu cũng chưa có thể triệt tiệu nổi, cho dù thế nào thì
chế độ đảng trị cũng bị “thốn” nặng có thể dẫn đến tuyệt mạng nếu tất cả
thế hệ trẻ được đọc Đèn Cù và thấu triệt về Cải Cách Ruộng Đất do Hô Chí
Minh và đảng của ông chỉ vì qúa khát khao quyền lực nên phải tuân theo lệnh Mao
về giết hại anh em, đồng bào. Khoảng gần 400.000 sinh linh và biết bao gia đình
tan nát, chúng ta phải hiểu cho thấu đáo rằng tụi Tầu qua bàn tay của đảng ông
Hồ đã vào Việt Nam và giết dân ta từ hồi CCRĐ rồi, họ bắn giết tự do mà không
phải mất một tốt, một quân nào mỗi lần đấu tố nó có cả "cố vấn" đi
theo cơ mà...có ai nhìn ra không nhỉ ? Tiêu biểu cho biết bao hoàn cảnh đó có
gia đình vợ của nhà thơ Hữu Loan “Mầu Tím Hoa Sim” để xóa bỏ tình người để đổi
lấy ít súng đạn vào giết tiếp anh em miền nam. Chuyện CCRĐ là nỗi hận, là niềm
tủi, sự uất ức ray rứt không nguôi của dân tộc đã sẩy ra trên đất bắc, và thảm
sát Mậu Thân1968 tuy con số chết chóc nhỏ hơn nhưng cường độ bi thương cũng
không kém ở miền trung.Theo một tài liệu do chính TT Mỹ ông Nixon cho biết: tài
liệu lưu trữ của trường đại học Clemson,con số có thể 50.000 bị giết tai chỗ và
500.000 chết vì khổ sai trong tù. Nói có sách mách có chứng, hãy vào Link :http://www.clemson.edu/caah/history/facultypages/edmoise/landbook.html.
họ sợ thế hệ trẻ ngày nay trước sau gì cũng biết vì phong trào “chúng tôi muốn
biết” hiện nay nên nó ra tay trước. Mục đích của nó là bẻ cong sự thật, đánh
đòn hỏa mù vào bộ não thế hệ trẻ để tiếp tục chối, để tô son trên bộ mặt ác của
nó và đồng thời cũng biểu lộ cái độ “vô tâm, vô cảm” đến tột cùng của sự ngu
dốt, vì nó chẳng bao giờ hối lỗi để vẫn tiếp tục “lừa trên từng cây số” nó còn
đang tâm đấm vào nỗi đau xưa của CCRĐ cho nó tỉnh dậy để trợn trừng nhìn nỗi
đau hiện tại của biết bao dân oan đang bị chính nó bằng một hệ thống cướp dựt
theo kiểu CCRĐ mới chính hiệu XHCN Việt Trung là cướp ruộng, cướp đất của dân,
miếng đất do chính nó nhân danh "công bình" trong CCRĐ ngày xưa để
vun xới cho gia đình dòng họ và phe đảng hôm nay. Triển lãm này chẳng nói mà
cũng chẳng có hình ảnh nào của bà Năm(Long) tiêu biểu cho những người đã hy
sinh bỏ công bỏ của để giúp, để bảo vệ, để che dấu cho chính những người chop
bu như Hồ Chí Minh, Nguyễn lương Bằng…một lũ gọi là khai quốc công thần của
đảng khỏi sự ruồng bố của thực dân Pháp, để khi CCRĐ bà là người bị xử chém đầu
tiên do chính HCM ra lệnh hạ thủ và chính ông che râu để không ai biết rồi trà
trôn trong đám đông để nhìn người ngày trước che chở mình dẫy chết thế mới tởm,
thế mới dã thú, tuy ông Hồ không cắt miếng thịt của bà để nhồm nhoàm nhai nhưng
tớ có cảm tưởng như thế, nghĩ đến chữ ân nghĩa mà tớ phát rùng mình. Họ
đã quay mặt với công ơn với tình nghĩa tình yêu dân tộc của bà, như trong tác
phẩm Đèn Cù, bà và rất nhiều người như bà họ không phải chỉ yêu thương cá nhân
các ông mà chính là yêu thương dân tộc nên bà bị lừa vì tưởng rằng đây là cuộc
giải phóng cho nhân dân thoát ách đô hộ của người Pháp thế thôi, nhưng ai nào
ngờ “có biết đâu niềm vui đã nằm trong thiên tai-Những cánh dơi lẻ loi mù trong
bóng đêm dài”… hãy tìm đọc tác phẩm Đèn Cù của ông Trần Đĩnh mới xuất bản ngày
20/8/2014 để biết thêm về CCRĐ (trên mạng: tu
sach
online.files.wordpress.com/2014/09/c491c3a8n-cc3b9-tre1baa7n-c491c4a9nh.pdf
) bà Năm(hay Long) cũng là đại diện cho biết bao linh hồn oan kiên trong CCRĐ
(1946-1957) thứ ngoại lai mà ông Hồ đã phủ chụp lên đầu dân Việt đến nỗi nhạc
sĩ Văn Cao đã phải thốt lên trong đau thương qua bài thơ không mấy ai biết đến
có tên “Đồng Chí Tôi” nhấn vào Link: http://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2011/09/16/bai-th%C6%A1-v%E1%BB%81-c%E1%BA%A3i-cach-ru%E1%BB%99ng-d%E1%BA%A5t-c%E1%BB%A7a-van-cao/.
Theo đà CCRĐ đảng còn đẩy mạnh chỉnh đốn tổ chức đảng được tiến hành ở 2.876
chi bộ ĐCS gồm có 15 vạn đảng viên vào thời đó, đã có đến 84.000 đảng viên bị
xử trí bị tù, tra tấn, xỉ vả, bị giết chiếm 56% vì thế con số hiện nay là vậy
và vẫn chưa có được con số chính xác là bao nhiêu người bị giết từ dân cho đến
ngay cả đảng viên(đảng viên càng gần “mặt trời” thì lại càng dễ đi). Ở trên tớ
có dùng từ “lúng túng, linh tinh” nên nó để lộ biết bao sơ hở qúy vị thử vào
cái Link này tìm bức hình có tựa “Các đồ dùng của địa chủ nhìn từ bức vách của
một ngôi nhà bần cố nông” http://vnexpress.net/photo/thoi-su/lan-dau-tien-cong-bo-hinh-anh-cai-cach-ruong-dat-3076449.html
thử quay lại vào thời đó 1946-1957 ở quê làm gì mà đã có điện? làm gì mà có
camera tốt thế? làm gì mà có nhiếp ảnh gia biết hải hòa ánh sáng như thế? bức
vách bùn của “bần cố nông” vết bùn còn mới thế? nếu là minh họa(tức tuyên
truyền) thì tại sao lại dùng từ “nhìn từ bức vách” tức là hình phải được chụp
từ thời ấy với bên kia là thằng dầu bên này là thằng nghèo với chủ ý đánh lận
con đen, để kích động căm thù, để hy vọng người nhìn hôm nay giới trẻ và những
ai chưa thấu triệt về CCRĐ sẽ vội vã đi đến kết luận “bác làm làm như vậy là
chí phải” hay đây là "ý tốt của đảng muốn hòa giải" .??.. một tấm nữa
có tựa “Chiếc áo đụp của cố nông Trần Văn Đục ở thôn An Chiểu, Liên Hương, Tiên
Lữ, Hưng Yên.” Các đằng ấy nghĩ rằng đảng ta còn dữ những di vật qúy hiếm thế
này cho đến ngày nay à! thứ này về vùng quê, vùng sâu vùng xa ngày nay thì
thiếu dống gì đồ này. Lại thêm bức có tựa “mâm, bát, đĩa của gia đình anh
Nguyễn Văn Ninh ở thôn Nhân Mỹ, xã Hòa Bình, ngoại thành Hà Nội sắm được sau
cải cách ruộng đất.” mẹ kiếp cái anh Ninh này muốn chết thì phải…CCRĐ vừa phát
động xong anh lại đem khoe, thế không sợ đảng quy cho tôi “địa chủ mới” à? đến
ngay cả ông Phạm V Đồng kia muốn ăn con gà còn phải đợi ông cháu đến thăm về
rồi mới dám chén đấy vì sợ rằng dân đang đói mà ông lại như vua, bố tớ kể rằng
thèm tí mỡ lỡ xào tí rau để hàng xóm nó ngửi được thì tha hồ mà “kiểm với thảo”
cỗ "dàn đồng" của anh Ninh như thế này kể như toi mạng như chơi. Có
nhiều tấm ảnh không biết bây giờ đã gỡ chưa, có người còn phát hiện cả đũa
“nhựa” thời nay trong hình cơ đấy…Nói bằng dọng điệu của ông Nguyễn Phú Trong
nhà ta nhân chuyện xóa điều bốn hiến pháp thì: "triên lãm CCRD họ đưa cả
lên phương tiện truyền thông đại chúng rồi đấy..!..tức là lừa chứ còn gì
nữa"...Nếu mở lòng mở trí ta còn nhìn thấy rất nhiều-nhiều điều hay nữa.
Hy vọng phòng triển lãm vẫn tiếp tục mở sau khi “chỉnh ánh sáng” hay chỉnh hình
hay tự kiểm và rồi tự sửa sai, sai rồi lại sửa, sửa rồi vẫn sai như cái “đèn
cù” gì đó và nếu không bị phái đoàn Dân Oan Dương Nội kéo đến thưởng ngoạn
thành tích của đảng do công lao bác lèo lái, có lẽ nó còn cả năm đấy, thì giờ
còn rộng xin mới đồng bào ghé xem để “khen ai khéo vẽ .. ối-a cái đèn cù, đèn
cù là đèn cù léc….”.
(đèn cù còn gọi là đèn “Kéo Quân”)
Muốn thêm phần phim ảnh xin xem “Chúng Tôi Muốn
Sống” tại :
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét